Cô gái mặc áo đen cắn chặt răng, chạy như điên.
Tên đàn ông vạm vỡ như bò mộng bị thiếu não kia, tuy hòn đảo này không lớn nhưng biển cả bao bọc bên ngoài nó thì mênh mông vô tận. Cô cũng cũng không phải là một u linh bị hạn chế phạm vi hoạt động, bị bắt buộc phải ở lại trên hòn đảo này đâu cơ chứ.
Chỉ cần thoát khỏi hòn đảo này, nhảy vào biển, đến lúc đó cô sẽ như cá gặp nước, dựa vào khả năng bơi lội của cô thì chẳng sợ không thoát thân được. Trong lúc chạy như điên về phía biển, cô gái váy đen tự xé rách quần áo của bản thân, không để quần áo trở thành chướng ngại khi hoạt động dưới nước.
"Vượn Tứ, mau ngăn cô ta lại!"
Gã Nhất Lang dùng cả tay lẫn chân để chạy như sói kia hét to lên.
Gã đàn ông có cánh tay dài như vượn liều mạng tăng tốc, nhanh chóng thu ngắn khoảng cách giữa hắn và cô gái váy đen Sở Sở.
Thế nhưng động tác của Vượn Tứ vẫn chậm vài bước.