"Ngươi che mắt lại làm gì thế."
Cửu Đăng cô nương nhìn thấy Tống Thư Hàng che mắt quay người lại thì dở khóc dở cười:
"Ta vẫn còn mặc quần áo ở trong mà."
Tống Thư Hàng nghe thấy thế thì buông bàn tay che mắt ra, cười ngượng.
Quả nhiên bên dưới lớp tăng y màu xanh trắng của Cửu Đăng cô nương vẫn còn một bộ tăng y màu xám xanh.
Sau đó, cô cởi bộ tăng y màu xanh trắng ra, lộn ngược mặt lại rồi cuộn lên.
Chỉ thấy bên trong lớp tăng y màu xanh trắng này vẽ đầy những phù văn. Cửu Đăng cuộn tăng y lên, những phù văn này lại hợp thành một phiến. Cuối cùng, bộ tăng y màu xanh này biến thành một thứ tương tự như mũi khoan.
"Ha ha ha, chỉ là một cái hố sâu có kèm theo cấm chế thôi mà cũng muốn nhốt được ta à? Đúng là nằm mơ!"
Cửu Đăng cô nương đắc ý nói, cô giơ cái mũi khoan do bộ tăng y biến thành kia, rót linh lực vào.
Mũi khoan xoay cực nhanh.