Trong lúc có ngàn vạn con lạc đà tung vó chạy ầm ầm trong lòng của Tống Thư Hàng thì sau lưng lại có tiếng của Thổ Ba vang lên:
"Thư Hàng mày mau nhìn kìa, có chữ viết xuất hiện trên cánh cửa kim loại."
Tống Thư Hàng quay đầu lại nhìn thử, thì lập tức trông thấy trên cánh cửa kim loại được khắc hoa văn kia chợt hiện lên một lớp màn sáng.
Trên lớp màn sáng này xuất hiện một dãy văn tự kỳ lạ.
Chữ viết này không phải chữ Hán, không phải tiếng Anh, cũng không phải tiếng Đức, càng không phải là chữ Nga hay bất kỳ thứ ngôn ngữ thông dụng nào trên thế giới cả.
Nhưng điều kỳ lạ là tất cả mọi người có mặt ở nơi này đều có thểđọc hiểu nghĩa của chúng.
"Ngươi có nhớ nhà không? Ngươi muốn cảm nhận rõ sựấm áp của gia đình hay không? Có muốn quay lại mái nhà mà ngươi ngày nhớđêm mong hay không? Hỡi đứa con tha phương, hãy chọn đi, là YES hay NO."
Hãy chọn đi, hãy chọn đi! Ba chữ này, quanh quẩn trong đầu mọi người tựa như có ma tính.