Joseph chỉ cảm thấy lúc sư phụ chạy đi vô cùng tiêu sái, nhìn qua giống như Tống Thư Hàng chỉđang thong thả dạo bước, nhưng thực tế, tốc độ lại nhanh kinh khủng, chỉ trong chớp mắt, thân ảnh của hắn chỉ còn lại một đốm nhỏ màu đen.
Đây cũng làđặc điểm của công pháp nho môn, phong độ, nhất định phải giữđược phong độ!
Dù choảng nhau nhưng tóc tai vẫn gọn gàng, ấy chính là tu sĩ nho môn.
"Đây chính là khinh công sao!"
Joseph mở to hai mắt, bây giờ hắn chỉ cân nhắc mỗi một việc, khó khăn lắm mới gặp lại được sư phụ lần nữa, và cũng đã biết được tên tuổi của sư phụ rồi. Vậy mình có nên thuận thế bám sát theo sư phụ luôn không? Tốt nhất làđi tới gần nhà của sư phụđể tiện bề học thêm chút công phu nữa ấy?
Hơn mười giây sau.
Khi Tống Thư Hàng nhanh chóng chạy tới chỗ cổng thành thì hai con chim ưng lớn kia cũng vừa tấn công xuống!
Chúng nó vươn vuốt chộp tới, vừa trảo một cái đã bắt được con mồi.