Năm đó khi Thất Sinh Phù Phủ Chủ học chữ Hán thìđã làm gì có bính âm, cho nên khi học hắn học thế nào thì khi dạy bèn dạy cho đám thổ dân bản xứ kia y xì như thế.
Hắn hoàn toàn không nghĩđến cái thứ gọi là ghép vần, không dạy chữ phồn thể cho đám thổ dân bản xứ nọđã là may mắn lắm rồi.
"Thế nhưng… ta cứ nghĩđến việc phải dạy đám thổ dân bản xứ này học ghép vần là lại thấy khó chịu. Để ta thử trước xem thế nào, nếu không được thì chờ Túy Nhật, à quên, chờ Túy Nguyệt đạo hữu gửi cho một giáo viên Ngữ văn."
Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói.
Nói xong, dường như nhớ ra cái gì, hắn lại bổ sung:
"Àđúng rồi, nếu không tìm được giáo viên Ngữ văn thì Thư Hàng tiểu hữu gửi bản thân ngươi tới cho ta luôn đi, mang cả Huyết Thần Toản theo luôn. Thế là chúng ta vừa hoàn thành giao dịch mà ngươi vừa giúp ta dạy đám thổ dân bản xứ kia ghép vần được, thế nào?"
Tống Thư Hàng: "…"
Có phải mình nói sai cái gì không? Sao đang yên đang lành lại tự lọt hố thế này?