Sau khi mua dao chặt xương và nước tương xong, Tống Thư Hàng vội dùng tốc độ nhanh nhất chạy thẳng về nhà.
"Thế mà lại bị cọng hành thành tinh kia lôi ra đùa giỡn."
Cọng hành trên tay Tống Thư Hàng chỉ là một cọng hành bình thường thôi, thế nhưng khí tức của hành tinh tràn ngập trên nó nhất thời đã lừa gạt được hắn.
Cho đến vừa rồi khi hắn đi mua nước tương, dùng bàn tay phải đang nắm cọng "hành tinh" nhận lấy chai tương, mới dùng sức hơi lớn chút mà"hành tinh"đãđứt thành hai nửa…
Đứt thành hai nửa luôn đó!
Tống Thư Hàng lập tức hiểu ra cọng hành tinh trên tay mình làđồ rởm, cọng hành tinh thực sự vẫn đang ở nhà mình, thậm chí có thể làđã trốn mất tiêu rồi!
"Chết tiệt, mình sơ suất quá!"
Từ trước tới nay Tống Thư Hàng làm những việc liên quan đến tu chân đều rất cẩn thận, cực kì cẩn thận.
Chẳng ngờ lại sơ suất khi ứng phó với cọng hành thành tinh này.