Tiểu hòa thượng nói thêm:
"Lúc nãy hắn vừa mới mua tiểu hòa thượng với giá bốn ngàn tệ!"
Cạch!
Cây bút trong tay của hộ sĩ khựng lại, sau đó, cô dùng ánh mắt khiến người ta run rẩy nhìn thẳng vào Tào Đức Liên:
"Là kẻ mua trẻ con à? Hay là kẻ buôn người?"
Làm hộ sĩ trong bệnh viện, cô rất ghét lũ buôn người, bởi vì rất nhiều kẻ buôn người chuyên chọn ra tay với trẻ sơ sinh mới chào đời.
Hộ sĩ này vừa mới nói xong thì người ở xung quanh lập tức quay đầu lại nhìn Tào Đức Liên lăm lăm, thậm chí có vài người trẻ tuổi còn nghiến răng, xoa xoa nắm đấm trước.
Mặt mày của Tào Đức Liên lập tức trắng bệch không có lấy một giọt máu.
"Hiểu lầm thôi, mọi người đừng hiểu lầm nhé!"
Tào Đức Liên lập tức xua tay nói. Hắn bất giác muốn bịa chuyện lấp liếm cho qua, muốn bảo mình là cha của tiểu hòa thượng.