Một giờ sau, Tống Thư Hàng ngừng tu luyện.
Hắn cảm thấy hôm nay tu luyện hiệu quả hơn trước kia rất nhiều, bởi vìđã khai nhãn khiếu nên thân thể trở nên mạnh mẽ hơn à?
Nhưng lúc trước khai tâm khiếu, hình như hiệu quả tu luyện không tăng lên rõ rệt như vậy mà.
Bấy giờ Tống Thư Hàng vẫn không hề biết, đây là do hiệu quả ngưng tụ linh khí của chiếc nhẫn đồng cổ trên ngón tay mình. Nó có thể không ngừng tẩm bổ cho thân thể của hắn, cũng làm cho hắn cóđược hiệu quả tu luyện tốt hơn.
"Được rồi, đi học thôi."
Tống Thư Hàng nhặt bảo đao Bá Toái lên, chuẩn bịđi xuống lầu để tắm rửa.
Khi hắn đến tầng ba, thấy Đậu Đậu Kinh Ba đã trở về, bây giờ nóđang ngồi trước máy tính quẩy game rất khí thế.
Bạch tiền bối ngồi song song với Đậu Đậu, vẻ mặt nghiêm túc giống nhưđang tìm tài liệu gìđó trên mạng.
Tống Thư Hàng chào hai người bọn họ:
"Chào buổi sáng Bạch tiền bối. Đậu Đậu, về rồi đấy à!"
"Chào buổi sáng, Thư Hàng tiểu hữu."