Sau khi Tống Thư Hàng rời khỏi đạo quan vô danh thì con tim đang đập dồn dập của hắn mới bình tĩnh lại.
Lúc này, bên ngoài đạo quan vô danh, khách hành hương đến đây dâng hương cầu nguyện vẫn còn nườm nượp không ngớt. Mấy ngày trước, số lượng khách hành hương đến đây cúng bái phần lớn đều là các bác gái với các cụ bà. Bây giờ lại có thêm rất nhiều thanh niên nam nữ trẻ tuổi.
Lúc Tống Thư Hàng rời khỏi đạo quan vô danh thìđang có ba thanh niên trẻ tuổi cùng nhau đi vào bên trong đạo quan.
Trong đó có một cô gái trẻ nhỏ giọng nói với bạn mình:
"Lâm Duyệt, mày nói xem tượng tiên quân vô danh trong đạo quan này thật sự lợi hại đến thếà? Khiến người ta nhìn qua một lần là không quên được ấy?"
Cô gái bên cạnh cô hơi tròn tròn, nom vẫn còn trẻ con, cũng nhỏ giọng đáp: