"Cùng nhau xông lên, hắn chỉ có một người, hai đấm khóđịch bốn tay!"
Tên trí thức lấy tay xoa mặt, mặt mũi máu me be bét.
Trong tay gã mặc áo phông cầm hai mảnh đao sắc không chuôi, ánh mắt lạnh băng:
"Giết hắn, ta có thể xử lý dấu vết, sau đó chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi con tàu này!"
Tên trí thức gật đầu, gầm lên một tiếng phẫn nộ rồi phóng thân thể cơ bắp căng phồng về phía hòa thượng Tây.
Tên mặc áo phông thoắt ẩn thoắt hiện sau gãđàn ông trí thức như một âm hồn, song so với kẻ kia thì hắn lại càng thêm nguy hiểm. Đao sắc không chuôi trong tay hắn chẳng khác nào răng nanh rắn độc, một khi đã lộ ra sẽđẩy người ta vào cõi chết tức thì.
"Đến hay lắm!"
Hòa thượng Tây cười ha hả.
2 phút sau.
Tên đàn ông trí thức liêu xiêu ngã gục trên mặt đất, tứ chi vặn vẹo một cách khác thường, mặt bê bết máu, ánh mắt dại ra.