"Gì cơ? Sao cậu lại hỏi thế?"
Tống Thư Hàng cảm thấy khó hiểu.
"Bởi vì trưa hôm qua tôi thấy có người đi khắp nơi tìm hiểu thông tin về bạn học Tống Thư Hàng ở khu Đại học Giang Nam. Cậu học lớp nào, bao nhiêu tuổi, ởđâu, còn có những thông tin về người thân cận với cậu đều bịđều tra kỹ càng. Bởi vì cảm thấy chuyện này cóđiều quái lạ nên tôi mới nhớ kỹ. Đúng rồi, tôi là thành viên của phòng thông tin trong trường."
Gia Cát Nguyệt nheo mắt cười nói.
"Có người điều tra thông tin về tôi á?"
Tống Thư Hàng ngẩn ra, gần đây hắn không đắc tội với ai hết mà?
Dược Sư có nói qua là có người theo dõi hắn, có lẽ vì nhìn thấy mình đi cùng với Dược Sư cho nên mới thuận tiện theo dõi tìm hiểu thông tin của mình. Nhưng Dược Sư mới vừa tới sáng nay thôi!
Ngoài ra, đêm hôm qua, vì làm anh hùng cứu mỹ nhân nên cóđánh vài tên bất lương một trận. Nhưng đây đã là chuyện tối hôm qua rồi, có liên quan cái khỉ khô gì tới chuyện buổi trưa đâu?