Đây là tiết tấu chỉ cần đợi mình vừa về đến nhà là "biu..." một cái đưa mình lên vũ trụ chơi với sao trời luôn à?
Đừng tàn nhẫn như thế mà, Lưu Huỳnh Tiên Tử.
Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn mà!!!
Mọi người đều là tu sĩ mà. Ít nhất thì cũng chờ hắn về nhà nghỉ ngơi mấy ngày, tận hưởng tình cảm gia đình vui vẻ ấm áp với tiểu hòa thượng, Lý Âm Trúc và bố mẹ đã… sau đó chuẩn bị sẵn sàng rồi tìm cớ để lên trời cũng không muộn mà.
Mẹ Tống chờ mãi không thấy Tống Thư Hàng trả lời thì tự nhiên nghĩ đến một việc:
"Thư Hàng à, con không bắt cá hai tay đấy chứ?"
"Phụt!"
Tống Thư Hàng phì một cái:
"Mẹ à, mẹ nói cái gì vớ vẩn thế? Vũ Nhu Tử và Lưu Huỳnh Tiên… đều là bạn của con, không phải như mẹ tưởng tượng ra đâu. Từ từ, mình mau về nhà cái đã. À đúng rồi mẹ ơi, mẹ giúp con chuẩn bị ít thức ăn chay không thêm mỡ heo nhé, con muốn đưa một đứa nhóc về nhà."
"Đứa nhóc ăn chay hả?"
Mẹ Tống gật đầu rồi nói tiếp: