Sau khi trở lại ký túc xá, Tống Thư Hàng mở cửa ra gọi khẽ:
"Tao về rồi đây."
Không có ai trả lời hắn.
Trong phòng không có người à?
Hắn lại cúi đầu nhìn chỗ tủ giày, đơn xin nghỉ của hắn đã mất tăm, chắc là bạn cùng phòng đã chuyển cho giáo viên giúp rồi.
"Còn chưa tan học à? Rõ ràng buổi chiều chỉ học có bốn tiết, nhưng giáo sư Nhân Thủy bị gãy hai chân đến giờ còn chưa xuất viện, cho nên chiều nay đáng lẽ chỉ có hai tiết mới đúng chứ?"
Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong lòng.
Chẳng lẽ mấy tên kia lại chạy qua chỗ phòng Lý Dương Đức thuê bên ngoài à?
Vậy cũng được, bọn nó không cóởđây thì Dược Sư tới đây nhận phi kiếm truyền thư cũng tiện hơn, khỏi cần lo mấy tên bạn cùng phòng khác nhìn ra điều gì khác thường.
Nghĩ thế, hắn cởi giày, chuẩn bị bước vào phòng.
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng nói chuyện phát ra từ trong phòng.