Tống Thư Hàng cảm giác có gì đó sai sai ở đây... Bạch tiền bối ngài quay đầu lại nhìn ta làm gì, ngài đã hứa với Sở Sở cô nương là để cho cô ấy lên đàn mà, thế thì quay đầu lại nhìn ta nói một chữ "được" là có ý gì đây hả?
Sở Sở cũng cảm thấy có gì đó là lạ, rõ ràng là cô đang van xin, nhưng tại sao vị Bạch Tôn Giả lại quay đầu nhìn Tống Thư Hàng chứ?
Nhưng thôi, sao cũng được hết, cho dù phải trả giá bằng thọ nguyện, thậm chí là một cái giá lớn hơn nữa để kích hoạt tiềm lực cũng không sao cả, chỉ cần có thể khiến cho cô lên đài đánh một trận vì Sở gia, đoạt được thắng lợi của trận Đoạn Tiên đài thứ nhất thì cô sẽ không còn gì hối tiếc.
Cho nên, Sở Sở cúi rạp người xuống đất, nói với vẻ cảm kích:
"Cảm ơn tiền bối đã thành toàn."
Tộc lão Sở gia đứng bên trọng mở miệng muốn nói nhưng rốt cuộc chỉ đành thở dài một tiếng mà thôi. Bởi vì hắn cảm thấy mình hoàn toàn không thể xen lời vào được.