Tống Thư Hàng cảnh giới lục phẩm… à, bây giờ đã là thất phẩm.
Ánh sáng công đức thất phẩm bạo phát mà lại có lực phá hoại kinh khủng hơn pháp khí cửu phẩm như nó sao?
Chuyện này không tu chân!
Mà, chẳng phải ánh sáng công đức lấy thủ hộ và phòng ngự làm chủ hay sao? Lực công kích bùng nổ vừa rồi là chuyện gì xảy ra vậy? Thế không phải là cướp bát cơm của người khác à?
Bia đá đạo hữu càng nghĩ càng chột dạ.
Mà thôi mà thôi, cứ gác chuyện này sang một bên cái đã.
Chuyện quan trọng bây giờ là trấn áp tà ma trên không trung. Tuy nó đã bị một cú đòn của mỹ nhân rắn công đức đánh tan thành sương mù, nhưng vẫn chưa chết hẳn.
Bây giờ đám người Tống Thư Hàng đã tỉnh lại, cuối cùng nó cũng có thể ra tay trấn áp tà ma kia rồi.
Khi bia đá đạo hữu chuẩn bị ra tay thì Bạch tiền bối lại ra khỏi huyệt động.
"Để ta. Ngươi cứ hoàn thành chức trách của mình là được." Bạch tiền bối cười nói.
Trong tay hắn còn có một thân thể bằng gỗ.