Nhìn lầm rồi?
Bia lớn màu đen không phải đồ của bạch mã tiền bối?
Cũng có nghĩa là về mặt lý thuyết ta không cần lấy thân bồi thường?
Vậy ta chịu thiệt rồi còn gì?
"Bạch mã tiền bối, ngài lừa ta!" Tống Thư Hàng hét to.
"Không lừa, không lừa... nói cho ngươi biết người khác xin làm vật thí nghiệm cho thí nghiệm của ta, ta còn không muốn kìa." Giọng nói trên thân bạch mã cười đáp.
"Trả 'lấy thân bồi thường' lại cho ta." Tống Thư Hàng cảm thấy bản thân chịu thiệt thòi quá lớn.
Bạch mã nghiêng đầu, hình như đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lát sau, nó nghiêm túc gật đầu: "Được, vậy ta thiếu ngươi một lần lấy thân bồi thường. Chờ ngươi còn sống đi ra, ta cũng lấy thân bồi thường cho ngươi một lần."
Tống Thư Hàng: "..."
Câu này nghe cứ có cảm giác là lạ chỗ nào ấy.
Ngay sau đó trước mắt hắn và Tô Thị A Thập Lục trở nên mơ hồ giống như rơi vào sương mù dày đặc, không thấy được bóng dáng của bạch mã.