Vốn dĩ Tống Thư Hàng ngồi ở ghế phụ.
Nhưng sau đó vị Tiên Tử tên Tĩnh Dạ nọ... khoan đã, mà tên gọi cụ thể của vị Tiên Tử này là gì nhỉ?
Tóm lại là vị Tiên Tử nọ nằm ở phía sau một hồi, sau đó hình như thấy nhàm chán bèn kéo Tống Thư Hàng ra sau nằm cùng với cô.
Động tác của cô rất tự nhiên, không hề giống người chỉ mới gặp Tống Thư Hàng lần đầu. Hơn nữa lúc bị cô kéo, Tống Thư Hàng cũng không cảm thấy phản cảm, dường như trong tiềm thức của hắn đã thừa nhận vị Tiên Tử này. Hắn cứ để mặc cô kéo, hai người nằm chung trên giường khí, cùng ngắm sao xuyên qua cửa sổ thủy tinh trong suốt.
Nhìn tinh không ngẩn người, Tống Thư Hàng cảm thấy bầu không khí lúc này thật ngại ngùng.
Hay là tìm đề tài gì đó trò chuyện để hóa giải bầu không khí ngại ngùng này?
Tống Thư Hàng liếc nhìn Tĩnh Y Tiên Tử nằm bên cạnh, thấy quyển sách trong tay cô bèn thuận miệng hỏi:
"Tĩnh Vũ Tiên Tử, cô thích đọc sách à?"
Tiên Tử cười đáp:
"Thích."