Nói từ góc độ đó thì nếu Vân Tước Tử tiền bối mượn con mắt Thánh Nhân của Tống Thư Hàng, hắn không cho mượn thì không hay lắm.
Tống Thư Hàng xoắn hết cả ruột.
Hắn nhìn Vân Tước Tử tiền bối, Vân Tước Tử tiền bối cũng đang nhìn hắn bằng đôi mắt sáng ngời đầy trông mong, hai hàng mi màu lam còn chớp chớp.
Xem ra không cho cô ấy mượn thì cô ấy nhất định sẽ không bỏ qua.
Chắc chắn là phải cho mượn rồi.
"Thực ra thì, Vân Tước Tử tiền bối à… người trong khắp chư thiên vạn giới vừa mới mang thai một lần, nếu trong thời gian ngắn lại mang thai lần nữa thì có phải là hơi bị tàn nhẫn hay không?" Tống Thư Hàng ướm hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức hiện thân sau lưng Tống Thư Hàng, đặt bàn tay nhỏ lên hốc mắt của hắn, gỡ con mắt Thánh Nhân xuống rồi lắp trả hắn con mắt của chính mình.