Trúng độc?
Chẳng lẽ là độc của vị Kiếp Tiên thú tu mà hắn trúng phải kia lúc ở Bích Thủy Các?
Nhưng không phải kịch độc kia đã bị Sở các chủ two thanh lý sạch sẽ rồi ư?
Chờ đã, lẽ nào Sở các chủ không diệt sạch toàn bộ độc trên người hắn mà giữ lại một phần?
Tống Thư Hàng: […]
[Ngoại trừ kịch độc ra, trước đó thân thể ngươi còn bị nguyền rủa đúng không? Bản lĩnh gây họa của ngươi thật không tệ mà, rất hợp với việc tạo tin sốc đấy.] Bạch tiền bối two nói.
[Nguyền rủa? Bị khi nào chứ?] Tống Thư Hàng ngu người.
Bản thân hắn cũng không biết mình trúng phải nguyền rủa lúc nào luôn.
[Loại nguyền rủa này là kiểu khá thịnh hành gần đây nhất ở Cửu U, hơi giống với thủ pháp của đối thủ một mất một còn của ta. Chậc chậc chậc, gần đây ngươi đã đối đầu chính diện với nó à?] Tâm trạng của Bạch tiền bối two vui vẻ hẳn lên.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một lúc: [Chẳng lẽ là việc đó!]