Tống Thư Hàng đi vào phòng nghỉ tìm Triệu Nhã Nhã.
Đến cửa thì gặp một bác sĩ nữđeo kính, cô vừa làm việc xong vềđây nghỉ ngơi, nhìn thấy Tống Thư Hàng thì cười tươi chào hỏi:
"Ồ, Thư Hàng à."
"Chào chị, bác sĩ Lý."
Tống Thư Hàng cười ngại ngùng. Hắn không thể không ngại ngùng, vìánh mắt của chị bác sĩ này mang theo áp lực lớn quá.
Trong phòng nghỉ, Triệu Nhã Nhãđã thu dọn xong đồđạc, nhìn thấy Thư Hàng vào, cô cười xấu xa hệt như một con hồ ly:
"Thư Hàng, em tới rồi."
Nhìn vẻ mặt của cô thì Tống Thư Hàng biết ngay bà chị mình đã nhìn thấy một màn "ông chú một đấm pk thanh niên trẻ trâu" hôm qua rồi.
Bất hạnh quá mà!
"Vé tàu mấy giờ?"
Tống Thư Hàng quyết đoán tảng lờ lảng sang việc khác, không cho Triệu Nhã Nhã cơ hội đâm chọc mình nữa.
Triệu Nhã Nhã lấy điện thoại di động ra xem tin nhắn đặt vé của mình rồi đáp:
"Chuyến ba giờ chiều."