"Ngay cả nhà mình ở đâu mà Thông Nương cô còn quên được huống chi là một kết giới, không nhớ được cũng là chuyện thường. Yên tâm đi, không ai trách cô đâu."
Thi lên tiếng an ủi.
Thông Nương khóc không ra nước mắt. Mặc dù không nhớ chính xác nhà mình ở đâu nhưng cô vẫn còn nhớ rõ khung cảnh lúc xuống núi sau khi hóa hình mà.
Khác với những yêu quái còn lại, lúc cô hóa hình không hề ngưng tụ yêu đan, cũng không có hiện tượng gió cuốn mây trôi sấm rền chớp giật gì hết. Chỉ là ngủ một đêm, sau khi tỉnh lại thì cô phát hiện mình đã biến thành một cô em tóc xanh, không phải là cọng hành nữa.
"Tu luyện nghìn năm không bằng người ta ngủ một giấc tỉnh dậy", rất nhiều yêu tu phải tu luyện đến đại yêu ngũ phẩm mới có thể hóa hình đã khóc ngất trong nhà vệ sinh.
Cô nhớ rõ là sau khi hóa hình, bản thân đi từ trên đỉnh núi xuống, nhảy nhót vui vẻ đến một vùng núi rừng gần đó, bắt đầu cuộc sống mới. Suốt đường đi cô không hề gặp cửa kết giới nào hết.