"Khả Nhi, anh muốn hỏi em vài chuyện."
"Chuyện gì, anh nói đi!"
Ôn Khả Nhi ngồi xuống, vuốt mái tóc dài của mình.
Phong Ngự Nam nhìn thẳng vào mắt cô ta, hỏi: "Em có biết Ngụy Lăng Tiêu không?"
Thấy anh bỗng dưng nhắc đến Ngụy Lăng Tiêu, Ôn Khả Nhi kinh hãi, ngạc nhiên nhìn Phong Ngự Nam, không biết tại sao anh lại hỏi đến người này, chẳng lẽ anh đã nghe người khác nói gì đó?
Cho dù thế nào, Ôn Khả Nhi cũng không thể thừa nhận mình quen biết Ngụy Lăng Tiêu: "Em chưa bao giờ nghe thấy tên này, anh Nam, sao tự nhiên anh lại hỏi vậy?"
Phong Ngự Nam nhìn ánh mắt mập mờ của cô ta, biết rằng cô ta đang nói dối.
Anh rất thất vọng!
Ôn Khả Nhi còn giấu anh chuyện gì nữa?
Phong Ngự Nam không hỏi đến chuyện của Ngụy Lăng Tiêu nữa mà hỏi ngược lại: "Em kể cho anh nghe xem năm đó em cứu anh thế nào?"