Sau khi nghe xong, Kiều Nhã Hi cảm khái, gia đình quyền thế giàu có nhìn bề ngoài thì vinh quang vô cùng nhưng đằng sau lại có những cay đắng và sự bất đắc dĩ không thể để lộ ra ngoài. Cô có thể hiểu nhưng không tiện nói gì.
"Đi thôi anh Phong, tôi nghỉ ngơi đủ rồi."
Sau khi nghỉ ngơi đủ, Kiều Nhược Hi muốn đi, Phong Ngự Nam đi cùng cô xuống tầng dưới.
Anh nghĩ đến đứa em gái có tính hiếu thắng của mình bèn dặn dò: "Tính tình em gái tôi không tốt lắm, từ nhỏ đã bị chiều hư rồi, cho nên sau này cô cố gắng bớt xung đột với con bé nhé!"
Kiều Nhã Hi đã sớm nhìn ra Lăng Huyên không phải dạng vừa. Cô hỏi: "Tôi có thể không gây chuyện với cô ta, nhưng nếu cô ta gây chuyện với tôi thì phải làm sao?"
"Tôi sẽ dạy dỗ nó!" Phong Ngự Nam vừa dứt lời thì có người gọi điện thoại tới: "Tôi nghe máy đã."
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Phong Ngự Nam nhìn sang Kiều Nhã Hi. Trực giác mách bảo Kiều Nhã Hi rằng cuộc điện thoại này có liên quan tới cô: "Sao vậy?"