"Ừ, cô nói không sai." Phong Ngự Nam nhìn cô với ánh mắt tán thưởng, anh không ngờ là cô còn trẻ mà đã hiểu không ít chuyện.
Kiều Nhã Hi đi thăm thú trong xưởng thủ công, yêu thích mọi thứ trong đó, có thể chỉ có những nhân tài có tay nghề mới yêu thích những công cụ không rời như vậy.
"Anh Phong, hôm nay đột nhiên anh đưa tôi tới đây để làm gì? Chỉ là để đưa tôi tới đây thăm thú thôi sao?"
Cô đứng bên cạnh bánh mài, quay đầu lại nhìn anh, từ góc độ của Phong Ngự Nam, cô giống như là một sắc đẹp mới mẻ giữa những hình ảnh xưa cũ, nhưng lại không hề mâu thuẫn, dường như hai bên có thể dung hòa lại trong một khung cảnh.
"Cô phải dự thi, tất nhiên là sẽ dùng tới xưởng thủ công, tất cả những thứ trong này cô đều có thể sử dụng." Phong Ngự Nam đút một tay vào trong túi quần, tay còn lại thì hơi khua lên: "Có điều, cô phải tự mình quét dọn chỗ này."
Kiều Nhã Hi không có nghe nhầm đấy chứ?