Kiều Nhã Hi đợi đến khi thức ăn đã nguội lạnh, lòng cô cũng lạnh đến tột cùng, cô đứng dậy đi lên lầu.
Cô thấy bản thân thật đáng cười, y như một người vợ bị chồng ruồng bỏ, cứ thế chờ một người đàn ông không thuộc về mình.
Có chờ cũng vô ích.
Anh chắc chắn sẽ không trở lại.
...
Hôm sau là hai bốn tháng mười hai, lễ Giáng sinh.
Sau khi tan làm, Kiều Nhã Hi lại tiếp tục làm một bàn đầy thức ăn như hôm trước để chờ Phong Ngự Nam trở về.
Đáng tiếc, người đàn ông kiêu ngạo nào đó lại thà ở phòng làm việc chứ nhất quyết không chịu về nhà.
Nhìn danh sách những người đăng ký tham gia cuộc thi thiết kế trang sức, Phong Ngự Nam hỏi Tu Dực: "Cậu nói xem, có phải đầu óc người phụ nữ kia bị úng nước không vậy? Sao cô ấy không đăng ký tham gia?"
Tu Dực cúi đầu: "..."
Bây giờ anh ta thật sự không dám tùy tiện phát biểu bất kỳ vấn đề gì liên quan đến Kiều Nhã Hi nữa, tránh việc Tổng Giám đốc lại la mắng.