Kiều Nhã Hi thấy Mộ Vân Lễ không đuổi theo thì thở phào nhẹ nhõm.
Cô đi trên con đường rợp bóng cây, gió lạnh thổi qua, cô vội kéo áo khoác, rụt cổ lại.
Cô đi men theo làn đường dành cho xe máy, định đến ngã tư phía trước sẽ bắt xe.
Đi chưa được bao xa cô đã cảm thấy có người đang theo dõi đằng sau, cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy được bóng đen.
Trái tim cô bỗng nhiên chùng xuống, có linh cảm bất an, chẳng lẽ cô đang bị theo dõi?
Nghĩ đến đây, Kiều Nhã Hi hơi sợ hãi, cô tăng tốc, cố gắng thoát khỏi người đang đi theo mình.
Nhưng mà cô phát hiện dù mình có đi nhanh thế nào thì người theo dõi cô vẫn theo kịp.
Theo bản năng, Kiều Nhã Hi ôm chặt túi, khóe mắt nhìn khung cảnh xung quanh, phát hiện mình sắp đến góc quẹo.
Cô bước đi thật nhanh, quẹo cua nhưng không đi về phía trước nữa mà trốn sau thùng rác ven tường.