Ôn Khả Nhi thấy Kiều Nhã Hi gặp sự cố trước đám đông, mặt thì ngỏ ý xin lỗi nhưng lòng lại nở hoa.
Hả dạ quá, thỏa mãn quá đi!
Váy của cô ta bị rách rồi, bộ dạng áo quần rách rưới đã bị mọi người thấy hết rồi.
Ha ha ha, xem thử cô còn mặt mũi nào sống tiếp.
Sau khi hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô xấu hổ muốn chết, hận không thể đào lỗ chui xuống.
Bây giờ phải làm sao đây?
Cô không dám nhúc nhích, sợ rằng chỉ cần cử động sẽ bị lộ hết.
Ở đây có rất nhiều phóng viên, không biết bộ dạng nhếch nhác thảm hại của mình có bị chụp hay chưa.
Ôn Khả Nhi vẫn đang diễn kịch, gương mặt đáng thương, chân thành xin lỗi: "Cô Kiều, tôi thật sự rất xin lỗi, ban nãy tôi không cố ý giẫm lên váy cô đâu, xin lỗi cô."
Gì mà không cố ý chứ?
Rõ ràng là cố ý muốn cô phải xấu mặt, đừng tưởng cô không biết.
Kiều Nhã Hi không ngờ Ôn Khả Nhi lại dùng chiêu này, làm cô đâm lao phải theo lao, mà còn không thể trách móc cô ta.