Phong Ngự Nam hơi híp đôi mắt lạnh lùng lại, ánh mắt tự tin: "Nhưng mà Tổng Giám đốc Mộ đã hỏi rồi thì tôi có thể nói cho anh biết, tôi lấy miếng đất Nam Thành kia để cược với anh, anh thắng thì cứ lấy..."
Anh nói xong lời này thì tất cả mọi người kinh ngạc đến hít vào một hơi khí lạnh. Ai mà không biết miếng đất Nam Thành kia giá trên trời, người muốn có được miếng đất đó vô cùng nhiều, đến Tập đoàn Mộ thị cũng nhìn trúng mảnh đất đó.
Bây giờ Phong Ngự Nam chủ động nói lấy mảnh đất đó để cược, Mộ Vân Lễ vô cùng phấn chấn: "Được."
Nhưng Phong Ngự Nam vẫn còn một câu: "Nhưng nếu tôi thắng, tôi không cần Tổng Giám đốc Mộ bồi thường tài sản, tôi chỉ cần người bạn gái bên cạnh anh tối nay cùng với tôi..."
Nụ cười trên mặt Mộ Vân Lễ cứng nhắc, anh ta ngắt lời của anh: "Chuyện này e rằng không hay. Tổng Giám đốc Phong ở trước mặt bạn gái mình, sao lại có thể cợt nhả với bạn gái của tôi vậy chứ?"