Cô xưng hô với anh ta càng ngày càng xa cách rồi.
Anh tacười tự giễu rồi hỏi; "Có phải mỗi món trang sức của các em đều có tên riêng không?"
Đứng ở khoảng cách gần, Kiều Nhã Hi dường như ngửi thấy mùi rượu trên người anh ta.
Bây giờ là buổi sáng, lẽ nào tối qua anh ta lại uống rượu sao?
"Đúng vậy."
"Vậy có món nào tên là:'Hồi tâm chuyển ý' không?"
"Xin lỗi, không có ạ." Kiều Nhã Hi nhẹ nhàng lắc đầu: "Hay là anh xem thử món khác đi?"
Tần Tư Minh cười khổ nói: "Những thứ khác anh nhìn không vừa mắt. Bạn gái anh đòi chia tay anh, anh muốn mua một sợi dây chuyền tặng cho cô ấy, cầu xin cô ấy tha thứ."
Kiều Nhã Hi thầm thở dài, vì sao Tần Tư Minh không chịu hiểu rằng bọn họ đã kết thúc rồi chứ?
Trong chuyện tình cảm, chia tay chính là chia tay, không phải anh mua một sợi dây chuyền, nói một tiếng xin lỗi là có thể gương vỡ lại lành được.