"Có thể mệnh lệnh đó hoàn toàn không phải do anh đưa ra, cũng có thể là do lúc ý thức anh mơ hồ đưa ra còn anh lại không nhớ được."
"Ừm." Phong Ngự Nam cau đôi mày sắc như kiếm lại, hơi đồng tình gật đầu.
Tu Dực tiếp tục nói: "Nếu là khả năng đầu tiên thì chỉ có một người có thể thay anh tiến hành quyết sách."
"Cậu nói là Ngụy Lăng Tiêu?"
"Đúng, là Phó Tổng Giám đốc Ngụy."
Công ty KANS kinh doanh độc lập, Phó Tổng Giám đốc chấp hành có đủ quyền quyết định, đây cũng là quyền lợi mà Phong Ngự Nam trao cho hắn, hắn có thể thay mặt anh xử lý sự vụ của công ty.
Công ty KANS từ nước ngoài đối phó với Kiều thị trong nước, nếu như không có được sự đồng ý của Phong Ngự Nam thì không thể nào thực hiện được.
Mà trong tình huống Phong Ngự Nam không biết gì, giải thích thích hợp duy nhất chính là quyết định tự ý của Ngụy Lăng Tiêu, đồng thời hắn cũng làm giả chữ ký tay của Phong Ngự Nam.