Phong Ngự Nam vừa nói vừa kéo tay Kiều Nhã Hi, đặt tay cô trong lòng bàn tay mình.
Nhã Nhã?
Không phải gọi cô chứ?
Trái tim Kiều Nhã Hi bỗng đập thình thịch, cô cuống quít nhìn vào đôi mắt người đàn ông, không dám khẳng định có phải anh gọi cô hay không.
Nếu gọi tên mụ, thường thì mọi người sẽ gọi cô là Tiểu Hi, cũng có người gọi là Hi Hi, nhưng chưa có ai gọi cô là Nhã Nhã bao giờ.
Nghe rất yếu đuối, rất thiểu năng đó!
Vả lại, hôm nay không phải là ngày nghỉ sao?
Vì từ chối mẹ mà Phong Ngự Nam trợn mắt nói bừa luôn!
Đúng là có vợ quên mẹ! Cố Vân Cẩm bị con trai từ chối một cách vô tình như thế, trong lòng rất khó chịu, ánh mắt nhìn Kiều Nhã Hi càng thêm hận thù.
Bà ta thấy Kiều Nhã Hi im như thóc thì khinh thường, cố ý bới lông tìm vết: "Kiều Nhã Hi, cô có biết phép tắc không hả? Nhìn thấy người lớn mà không biết chào hỏi sao?"