Nếu năm năm trước nhà họ Kiều không xảy ra biến cố thì chắc hẳn bây giờ cô đang học chuyên ngành thiết kế mà mình thích tại một trường đại học nào đó ở nước ngoài, nói không chừng cô đã trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng từ lâu rồi.
Đôi mắt xinh đẹp của cô gái sáng long lanh, lóe lên ánh sáng lý tưởng nhưng lại tràn đầy vẻ bất đắc dĩ vì bị hiện thực vùi lấp.
Thấy Phong Ngự Nam như có điều suy nghĩ, Kiều Nhã Hi vươn vai, nói: "Được rồi, giờ không còn sớm nữa, tôi phải về phòng nghỉ ngơi đây."
Cô vừa mới cất bước, người đàn ông bỗng ngăn cô lại rồi bế ngang cô lên.
"Ối, anh Phong, anh làm gì thế?"
Kiều Nhã Hi không chịu nổi hành động này của Phong Ngự Nam. Lần nào cũng vậy, anh chẳng nói chẳng rằng đã trực tiếp ra tay, cô bị anh dọa đến nỗi phát bệnh tim đó biết không?
"Về phòng đi ngủ."
Anh chỉ phun ra bốn chữ, sau đó bế cô ra khỏi phòng sách.