Anh bị chọc giận, dường như trong phút chốc lý trí đã sụp đổ, hung tợn nói: "Bây giờ tôi sẽ cho cô biết tôi có tư cách hay không!"
"Anh... ưm..."
Kiều Nhã Hi giận đến muốn mắng người.
Tài xế phía trước nhìn thấy tình hình phía sau qua kính chiếu hậu thì nhanh chóng nháy mắt ra hiệu với Tu Dực.
Phía sau có biến rồi.
Tu Dực quay đầu nhìn. Ôi trời, nếu Tổng Giám đốc đại nhân dùng chiêu này sớm thì đâu cần tốn nước bọt cãi nhau chứ?
Anh phải cho cô biết, bất luận có tờ giấy kia hay không, anh đều có quyền quản cuộc sống của cô.
Anh chính là vua của cô.
Rõ ràng lúc nãy anh có một đống bực tức dồn nén trong lòng, vậy mà bây giờ tất cả đều tan biến hết một cách thần kỳ.
Phong Ngự Nam đắc ý dựa vào kế, ung dung thong thả hỏi: "Còn ngang ngược nữa không?"
Ấu trĩ.
Kiều Nhã Hi mắng thầm, bây giờ cô chẳng muốn nhìn mặt anh.
Phong Ngự Nam chính ác mộng trong cuộc đời cô.