Tần Tư Minh ném cặp tài liệu xuống đất, cởi cúc áo balzer*, tháo cà vạt rồi quẳng mạnh sang một bên.
(*) Áo blazer: là chiếc áo khoác được thiết kế dựa trên áo vest nhưng đường may được thay đổi để tạo nên kiểu dáng thoải mái hơn.
Trong đôi mắt đỏ ngầu của anh ta là lửa hận dữ dội, lồng ngực phập phồng liên tục, bơm đầy nỗi căm hận Phong Ngự Nam vì anh đã chen ngang cướp mất người anh ta yêu.
Phong Ngự Nam hất cằm, lạnh lùng dùng ánh mắt kiêu ngạo liếc nhìn Tần Tư Minh. Anh buông Kiều Nhã Hi ra, sau đó thong thả cởi áo khoác gió bên ngoài rồi ném cho cô.
Kiều Nhã Hi bắt lấy áo của anh, trong lòng hơi lo lắng. Lẽ nào bọn họ muốn đánh nhau thật sao?
Phong Ngự Nam cởi khuy măng sét, tháo lỏng cà vạt rồi hừ lạnh một tiếng: "Lên đi!"
"Tần Tư Minh, Phong Ngự Nam, các anh điên rồi sao?"
Kiều Nhã Hi muốn can ngăn hai người đàn ông điên rồ này, họ đã trưởng thành rồi mà còn học đòi bọn trẻ trâu đánh nhau, chuyện này vui lắm sao?