Phong Ngự Nam lạnh lùng liếc gương mặt nhỏ của cô, vẻ mặt hơi mất kiên nhẫn: "Chính cô nói đau bụng còn gì."
Không phải...
Lúc đó cô nói đau bụng là vì đi quá nhanh chứ không cần phải chạy đến bệnh viện kiểm tra.
Đôi mắt long lanh xinh đẹp của Kiều Nhã Hi nhìn thẳng vào mắt anh: "Bây giờ tôi không đau nữa."
"Ngộ nhỡ vừa ra khỏi cửa lại đau thì sao?"
Kiều Nhã Hi: "..."
Phong Ngự Nam không để ý đế cô nữa, lập tức ra lệnh cho bác sĩ: "Kiểm tra."
Y tá đã chuẩn bị sẵn thiết bị, tất cả đều trong trạng thái sẵn sàng.
Mấy vị chuyên gia nổi tiếng trong khoa sản bước qua mời Kiều Nhã Hi nằm lên giường, vô cùng tận tâm muốn giúp cô làm kiểm tra.
Kiều Nhã Hi quá hiểu anh bá đạo đến thế nào, nếu không kiểm tra e rằng hôm nay không cho cô bước ra khỏi cửa phòng bệnh nửa bước.
Trong lúc bất lực, cô chỉ có thể phối hợp với bọn họ.
Vì tuổi thai còn quá nhỏ nên cô phải uống nhiều nước mới có thể làm siêu âm được.