Kiều Nhã Hi không thể không ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt anh: "Xin lỗi Tổng Giám đốc, dạ dày tôi không được ổn lắm ạ."
Nghe cô nói như vậy, Phong Ngự Nam thầm cười lạnh, cái lí do này có phải dở quá không?
Cô ta cho rằng mình là người mù rất dễ lừa à?
Xem ra là tôi đã quá nhân từ với cô rồi, cho nên cô mới nhiều lần khiêu khích giới hạn của tôi như vậy.
Nghĩ đến đây, Phong Ngự Nam quyết định ra tay tàn nhẫn: "Kiều Nhã Hi, làm chậm trễ công việc, không tôn trọng cấp trên, thái độ không nghiêm chỉnh, cô, cút đi!"
Giọng nói của anh vừa trầm vừa lạnh, thể hiện sự uy nghiêm, giống như anh chính là ông vua có quyền sát sinh trong thiên hạ.
Sự quyết đoán của anh giống như là thánh chỉ, không tha thứ cho bất kỳ ai đã vi phạm.
Kiều Nhã Hi đã biết đắc tội với Phong Ngự Nam thì sớm muộn gì cũng có ngày hôm nay nên cô đã chuẩn bị tâm lý từ trước.