Tất nhiên Phong Ngự Nam không tin, anh bất chợt nổi hứng bức người, ép cô vào phía sau ghế.
Anh đè hai tay cô lại, giam cô lại trong không gian nhỏ hẹp.
"Tôi đã cho người điều tra rồi, cô cũng chẳng phải người phụ nữ đơn thuần gì, cô đi làm ở Ngân Tôn là để kiếm một người đàn ông giàu có đúng không? Hình như cô còn có mẹ và em trai đau ốm, vì vậy cô mới vội vã tìm một cái cây hái ra tiền, mục tiêu là nhắm vào tôi. Tôi nói có đúng không?"
Lúc này Phong Ngự Nam chỉ muốn vội vàng kết tội cho cô, một chữ cũng không cho cô nói: "Kiều Nhã Hi, nhân lúc vẫn còn sớm, tôi khuyên cô từ bỏ ý định đi. Nghe cho kỹ đây, tôi có người tôi thích, người kết hôn cũng phải là cô ấy, nhất định không phải cô."
Cảm giác bức bối mà người đàn ông đem đến quá mạnh mẽ, Kiều Nhã Hi cảm thấy bản thân sắp ngạt thở luôn rồi.
Chóp mũi họ dường như sắp chạm vào nhau, cô cố gắng ngả về phía sau, muốn tạo khoảng cách với anh.