Bác sĩ lại nói: ''Nhưng thật sự là vô cùng may mắn, đứa bé trong bụng công chúa vẫn bình an."
"Đứa bé?"
Hoàng Phủ Hiên Dạ vẫn chưa kịp phản ứng, sửng sốt một lát mới lấy lại được tinh thần, cực kỳ mừng rỡ nói: "Ông nói là... Anh Đào đang mang thai?"
"Đúng vậy bệ hạ, chờ qua một thời gian ngắn thì có thể tiến hành kiểm tra để xác định số ngày của thai nhi."
"Được được được, tôi biết rồi."
Hoàng Phủ Hiên Dạ xúc động đi đi lại lại trong phòng, sau đó quay trở lại phòng bệnh của Anh Bảo, cầm tay cô, vừa đau lòng lại vừa yêu thương nhìn cô.
Chỉ cần vừa nghĩ đến chuyện anh ta và Anh Bảo có con, trong bụng Anh Bảo là cốt nhục của anh ta, cái cảm giác này thật sự vô cùng kỳ diệu.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện Anh Bảo rơi xuống nước, nghĩ lại cũng đã thấy sợ, nếu như hôm nay không cứu cô kịp, vậy thì chẳng phải là một xác hai mạng sao?
"Chú, anh sao vậy? Có phải bệnh của em..."