Người làm hoài nghi hỏi: "Cô Thẩm, những cái cây này đều do bệ hạ sai người trồng xuống, không có mệnh lệnh của ngài ấy, không có bất cứ ai được động vào."
Thẩm Uyển Hinh tức giận: "Chẳng lẽ vương hậu tương lai như tôi muốn ra lệnh cho mấy người nhổ cây lên cũng không được sao?"
Người làm không trả lời lại, nhưng bọn họ im lặng có nghĩa là bọn họ sẽ không làm trái lại mệnh lệnh của quốc vương bệ hạ.
"Được lắm! Mấy người nhớ kỹ cho tôi! Đợi tôi lên làm vương hậu rồi, tôi sẽ cho mấy người đẹp mặt!"
Thẩm Uyển Hinh hung dữ nhìn chằm chằm đám người làm không chịu nghe lệnh của mình, hất tay áo đi mất.
Mấy người làm quay ra nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy con gái của quản gia Thẩm bây giờ giống như thay đổi thành một người khác hoàn toàn vậy.
Trước kia trong vương cung, cô ta trông có vẻ là kiểu người hiền lành với người khác, sao bây giờ lại thấy lòng dạ cô ta ác độc hẹp hòi thế này nhỉ?