"Được rồi, con cứ nằm nghỉ ngơi đi, mẹ đã xin nghỉ cho con rồi, hôm nay con không cần phải đi học đâu. Đợi đến buổi trưa, Hiên Dạ và vị hôn thê của cậu ấy sẽ tới vương cung làm khách, tới lúc đó, con phụ trách tiếp đón nhé!"
"…"
Anh Bảo có cảm giác khổ mà không thể nói, trong lòng không muốn tiếp đón chú quốc vương và vị hôn thê của anh ta, nhưng mà mẹ cô đã sắp xếp xong rồi, hơn nữa còn rời khỏi phòng rồi.
Anh Bảo quay lại giường nằm, nhưng cô lại không hề buồn ngủ, mắt cứ mở to. Cô nằm suốt một giờ đồng hồ, cuối cùng quyết định rời giường.
Chú quốc vương sắp tới vương cung, cô không thể để anh ta nhìn thấy dáng vẻ sa sút của mình. Cô nên thể hiện thần thái tự tin thoải mái mới phải.
Ít nhất, cô không thể để cho Thẩm Uyển Hinh kia coi thường mình.