Tất cả đều là ảnh của An Quý Xuyên. Người đàn ông này mặc vest vào đúng như kiểu cái móc treo quần áo bẩm sinh, là kiệt tác hoàn hảo nhất của thượng đế, đẹp không góc chết, đẹp đến mức khiến người ta phải xao xuyến.
Tiết Nhã Đình nhìn một lát thì cảm thấy buồn bực nên tùy tiện đáp lại một câu: "Cái nào cũng đẹp." Sau đó, cô ném điện thoại xuống.
Cô thầm thở dài, nếu đến lúc đó thật sự phải làm phù dâu cho Vân Phong Lam thì sẽ là chuyện đau lòng thế nào chứ!
Nằm trên giường bệnh nên cô càng dễ suy nghĩ lung tung.
Cô hơi hối hận, vì sao hồi trước mỗi lần làm xong chuyện đó mình lại uống thuốc chứ, nếu không uống thuốc chắc mình đã có thể mang thai con của anh ấy rồi.
Có lẽ nếu mình có con, quan hệ giữa mình và anh ấy sẽ không giống bây giờ.
Haizz, đúng là hối hận chết đi được!
...
Tiết Nhã Đình nằm viện hai ngày rồi về nhà nghỉ ngơi, có bọn trẻ bên cạnh ít nhiều cũng giúp cô không nghĩ đến mấy chuyện linh tinh nữa.