"Anh xin lỗi…"
An Quý Xuyên vành mắt đỏ lên, nhìn thấy dáng vẻ xa cách bài xích của cô, lòng anh ta đau như bị dao cắt, đang không ngừng rỉ máu.
"Xin lỗi? Anh xin lỗi thì có ích gì? Chú út bị tai nạn giao thông phải nằm viện, mà anh lại giả mạo anh ấy ở bên cạnh tôi, rốt cuộc anh có âm mưu gì?"
Tiết Nhã Đình mở to đôi mắt đẫm nước mắt, hung hăng chất vấn.
Cô đã nhận định người đàn ông trước mắt mình là một tên khốn tội ác tày trời đội lốt An Tiễn Minh rồi!
Anh ta đã lừa cô, lừa trái tim của cô, lừa tình cảm của cô.
Anh ta đã khiến cô cho rằng mình đã gả cho chú út, cũng đã chung sống với chú út cho đến tận bây giờ. Vậy mà lúc này cô mới phát hiện, tất cả đều chỉ là một cái bẫy được thiết kế cẩn thận mà thôi.
"Anh…"
An Quý Xuyên đau khổ, vuốt tóc, không thể giải thích nguyên nhân thật sự được, bởi vì anh ta sợ sự thật quá khắc nghiệt sẽ khiến cô càng tổn thương hơn nữa.