Cuối cùng, anh ta cũng tìm thấy cô đang ở trong nhà bếp. Cô đang vụng về đánh trứng, nhưng trứng gà tinh nghịch vung vẩy ra khắp nơi, còn dính lên tay cô rất nhiều.
Tiết Nhã Đình không am hiểu chuyện bếp núc lắm. Lúc cô còn ở nhà, vẫn luôn sống trong nhung lụa, không bao giờ phải xuống bếp. Bây giờ cô muốn dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho chồng, lại thấy khó khăn vô cùng.
Trong lúc cô đang lúng ta lúng túng, có một bàn tay to lớn vòng sang eo nhẹ nhàng ôm cô, tay kia thì lấy dụng cụ trong tay tiếp tục đánh trứng.
Tiết Nhã Đình quay đầu nhìn anh ta, kinh ngạc hỏi: "Chồng ơi, anh thức rồi hả?"
"Ừa, sao em không ngủ thêm chút nữa?"
Người đàn ông cúi đầu nhẹ, phả hơi thở nóng bỏng vào tai cô. Tiết Nhã Đình cảm thấy giống như có một dòng điện đang chạy vào cơ thể, khiến cô run nhẹ.
Gương mặt cũng nóng bừng, ngại ngùng đỏ mặt.
"Em muốn... Em muốn lúc anh thức giấc là có thể dùng bữa sáng, do chính tay em làm nhưng mà... Em không biết làm."