Uyển Đậu buông xuống bát đũa, nôn khan vài tiếng, Uyển Đức Hải thấy thế vội hỏi: "Sao vậy Đậu Đậu? Đồ ăn không hợp khẩu vị sao?"
"Không phải ạ, con chỉ hơi thấy buồn nôn, chắc tại ngủ không ngon."
Uyển Đức Hải lo lắng: "Vậy làm sao bây giờ? Hay ba ở đây trông ông ấy cho, con về nghỉ ngơi đi?"
"Không cần đâu ạ, con ở đây cũng được, Thần Quang đã đăng ký phòng rồi, có thể nghỉ ngơi bên trong."
Uyển Đậu vuốt ngực, hít sâu hai lần thì cảm thấy đỡ hơn một chút.
Cô đang định bưng chén cơm lên ăn lại thì bị Mộc Thần Quang ngăn lại. Cậu ta đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, căng thẳng hỏi: "Uyển Đậu, em buồn nôn à, có phải em mang thai rồi không? Em bị chậm bao lâu rồi?"
Uyển Đậu đột nhiên bị Mộc Thần Quang hỏi vậy thì hơi lúng túng nhưng nghĩ kỹ lại thì kinh nguyệt tháng này của cô vẫn chưa có. Thời gian gần đây cô quá bận rộn nên cũng chẳng có thời gian mà nghĩ tới mấy chuyện này.