Hốc mắt Ôn Triết Hãn ươn ướt, ông kích động đến mức không nói nên lời. Một lát sau ông mới hỏi: "Sao lại muốn ba đổi chuyến bay?"
"Vì... vì con gặp một cơn ác mộng. Con mơ thấy chuyến bay ba đi bị cháy, cho nên con mới gọi điện cho ba, mong ba đổi chuyến khác. Sau khi ba đổi xong chuyến bay rồi, cũng đừng nói với ai khác ngoài con. Ba báo cho con biết trước, đến lúc đó con đích thân ra sân bay đón ba nhé."
Uyển Đậu dặn dò.
"Ừm, được, ba biết rồi."
Hiếm khi được con gái suy nghĩ cho mình Ôn Triết Hãn vui mừng còn không kịp, nên lập tức đồng ý. "Ba đổi xong rồi sẽ báo cho con."
"Vâng, ba ở ngoài nhớ cẩn thận."
Sau khi tắt máy, Uyển Đậu thở dài. Chuyện của Lý Mỹ Ân và Lý Hậu không tiện nói qua điện thoại, cô đành đợi Ôn Triết Hãn về nước rồ sẽ nói rõ ràng sau vậy.
Uyển Đậu nhớ lại ban nãy mình vừa gọi ba, trong lòng thấy cay cay. Cô tự cảm động đến suýt khóc.