Phương Tiểu Tranh mở cửa mời cô vào nhà. Vừa nhìn thấy cô liền mỉm cười chúc mừng: "Uyển Đậu, có phải giờ chị nên gọi em là cô Ôn không?"
"Haizz, thôi cứ gọi em là Uyển Đậu đi."
Phương Tiểu Tranh kéo tay cô, cười nói: "Thân thế của em đúng là ly kỳ quá! Chị nghe Dịch Tiêu kể lại mà không dám tin luôn đấy."
"Bản thân em còn như đi giữa sương mù đây này!"
"Lần này thì ổn rồi, em và Mộc Thần Quang cũng đã tuyên bố đính hôn rồi. Lần này ngày vui không còn xa nữa rồi!" Phương Tiểu Tranh rất mừng cho cô.
"Hi vọng lần này có thể thật sự về bên nhau."
"Chắc chắn là được, lúc nào đính hôn nhớ báo trước với chị nhé."
"Được, không thể thiếu được chị với Tổng Giám đốc Dịch đâu."
Trưa, Phương Tiểu Tranh giữ Uyển Đậu ở lại ăn cơm. Dịch Bắc đang ở bên chỗ bà nội cậu bé, cho nên hai người bọn họ nấu nướng rất đơn giản.
Sau khi ăn xong bữa trưa, Uyển Đậu mới trở về Bích Quế Viên.