Sau khi đi vào, Uyển Đậu nghe thấy tiếng sủa của cún con. Cô lập tức chạy theo tiếng sủa rồi nhìn thấy Pudding ở trong phòng khách.
"Pudding! Pudding…"
Uyển Đậu gọi vài tiếng. Pudding nghe thấy giọng nói của cô, thì lập tức lắc đầu lắc đuôi chạy tới, liếm tay Uyển Đậu.
Uyển Đậu ôm con cún con vào lòng, vuốt lông của nó, ôm ấp cún con một hồi.
Mộc Thần Quang vào sau Uyển Đậu. Cậu ta túm lấy phần da sau ót của Pudding, xách nó lên, rồi thả xuống đất: "Con trai, tối hôm nay mẹ con là của ba. Con không được phép tranh giành với ba. Cún con ngoan, bây giờ chạy đi về ổ ngủ đi!"
Dường như Pudding nghe và hiểu lời của Mộc Thần Quang nói. Nó chạy nhanh về ổ chó, rồi nằm úp xuống. Mộc Thần Quang đổ thêm thức ăn cho Pudding, đổi bát nước. Chó con bắt đầu vui vẻ ăn thức ăn của nó.
Uyển Đậu thấy vậy chỉ cười thầm: "Trong lúc em không có ở đây, anh chăm sóc nó tốt lắm nhỉ, hơn nữa còn huấn luyện nó giỏi như thế."