Uyển Đậu bảo nhân viên bán hàng lấy ra, rồi đeo lên cổ tay Tiết Tử Kỳ. Tiết Tử Kỳ nhìn chiếc vòng tay thì cũng thấy rất thích. Cô khen Uyển Đậu: "Chị Đậu Tử, mắt thẩm mỹ của chị tuyệt thật đấy, chiếc vòng tay này trông rất đẹp, mua đi! Mua mua mua!"
"Được!"
Uyển Đậu đưa thẻ ngân hàng của mình ra: "Lấy cái này, quẹt thẻ đi!"
Tiết Tử Kỳ thấy cô tự quẹt thẻ của mình, thì vội vàng lấy thẻ của anh trai ra: "Quẹt thẻ này đi!"
"Không được! Chiếc vòng tay này chị tặng em!"
"Tặng cho em?" Tiết Tử Kỳ vô cùng bất ngờ.
"Ừm, một chút tấm lòng thôi. Lâu lắm rồi chị chưa gặp được người bạn nào nói chuyện hợp như em. Nói chuyện thân thiết giống như em gái của chị vậy!"
"Chị Đậu Tử có em gái à?"
"Trước không có, giờ thì có rồi." Uyển Đậu nhìn chằm chằm cô rồi cười nói.
"Em vinh hạnh quá! Cảm ơn chị nhé chị Đậu Tử!"
Tiết Tử Kỳ chợt hiểu ra nên liền cảm ơn cô vì đã coi cô như em gái, vui vẻ ôm lấy cô.