Cô vừa nhìn là nhận ra người đó ngay, dù cậu ta có đeo kính đen hay khẩu trang đi chăng nữa.
Là Mộc Thần Quang!
Sao cậu ta cũng đến nhà hàng này ăn cơm vậy?
Hơn nữa, còn đi cùng một cô gái xinh đẹp.
Cô gái đó là vị hôn thê của cậu ta sao?
Uyển Đậu thấy tim mình đau thắt lại. Cô quay đầu đi, cố gắng không để ý đến hai người đó. Dù sao thì họ cũng đã chia tay rồi, cậu ta đi với ai thì có liên quan gì tới cô đâu!
Lạc Phàn Xuyên không biết quan hệ giữa Uyển Đậu và người đàn ông ở bàn bên cạnh, nhưng anh ta nhận thấy người kia cứ nhìn chằm chằm vào đối tượng xem mắt của mình.
Anh ta lại nhìn đối tượng xem mắt, cô đang quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ai không biết có khi còn tưởng cô bị đau cổ.
"Này. Cô không sao chứ?"
Lạc Phàn Xuyên tò mò nên mới hỏi.
Hiện tại, hai người họ đang tạm thời "hợp tác" với nhau, nên Uyển Đậu cũng không giấu anh ta làm gì. Cô nói thẳng: "Người ngồi bên cạnh là bạn trai cũ của tôi."