Lúc này, mọi người đều nhường lại không gian cho hai người bọn họ. Người nhà và bạn bè đều cổ vũ Dịch Tiêu bước đến. Dịch Tiêu chớp đôi mắt đẫm nước mắt bước về phía trước, rồi cuối cùng ôm chặt lấy Phương Tiểu Tranh vào lòng.
"Cảm ơn, cảm ơn em, vợ yêu."
Anh ta ôm lấy Phương Tiểu Tranh, trong lòng cảm kích khó nói thành lời.
Phương Tiểu Tranh cũng ôm chặt lấy anh ta. Cuối cùng cô cũng đã chờ được Dịch Tiêu tự do và có thể mở rộng trái tim chấp nhận người đàn ông này rồi.
Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay, mọi người đang chúc phúc đôi vợ chồng vừa trải qua trắc trở này.
"Đi thôi vợ ơi, chúng ta cùng nhau về nhà nào."
"Vâng."
Kết thúc cái ôm, Dịch Tiêu cùng Phương Tiểu Tranh và bạn bè, người nhà rời khỏi tòa án.
Mọi người tạm biệt nhau ở đây, gia đình bọn họ cùng trở về nhà họ Dịch.
Bà Dịch đã làm một mâm rượu thịt lớn để tẩy trần cho Dịch Tiêu. Mọi người cùng ngồi lại ăn một bữa cơm đoàn viên.